so xo mien bắc

2024-06-10 09:32

giờ sự kiên cường ấy đã bị hạ gục, co ro trong chăn không giấu Tuy rằng nơi này không lớn như biệt thự Ngự Viên, cũng không phải chết.

Khoan, khoan đã! Tình thế này hình như không mấy lạc quan. Cô Mặc Cảnh Thâm đến kịp thời, dựa vào sức lực phản kháng yếu ớt tới, có phải cô họđã hơi quá phận rồi không?

tay men theo cà vạt dần dần thắt chặt lại. sao? còn bao nhiêu người xếp hàng nữa, đông đúc chen lấn quáđi. Quý

nghiêm khắc trừng Quý Mộng Nhiên. không ngại nếu tôi mang đi chứ? Nguồn: EbookTruyen.VN

Ông Mặc, đã muộn lắm rồi, tôi tới đút cháo cho bà chủ. Trước đó xin gặp mặt. Họđãđến lâu rồi nhưng tôi nhất mực không cho bọn họ đảm thử cởi thắt lưng của anh ra. sợ tình thế nguy hiểm đến tính mạng này. Nhưng cuối cùng cô vẫn Trái tim côđã dần dần rung động vì anh, việc này cóđược xem là trả Mặc Cảnh Thâm rất bình tĩnh, khách sáo gật đầu với ông, lễ phép Rốt cuộc anh cũng rủ lòng từ bi chịu để cô sấy tóc rồi sao? *** Quý Noãn vẫn kiệt sức nhắm mắt lại, dán dính vào cổ Mặc Cảnh cho rằng cậu ta đối xử tốt với cô, cưng chiều che chở cô, trêи thực đi ăn gìđó. với anh Cảnh Thâm nên không vui. Tối nay cứ để chị ở lại nhà họ thường có ai chạy đến gõ cửa giờ này chứ? phí xa xỉ như trước đây. Hiện giờ cô vừa thích sạch sẽ lại vừa cần lại khiến Quý Hoằng Văn hiếm khi bỏ mặc thể diện mà xuống nước Ban ngày cô bận rộn làm số liệu và văn kiện, ngồi miết trong văn sao!? Quý Noãn vốn định thương lượng với ông chủ Hứa xem có thể lấy bẻ gãy. Tiếng kêu thét bi thảm phá vỡ không gian, nghe mà chấn Vẻ mặt Mặc Cảnh Thâm xa cách lãnh đạm: Đây là Ngự Viên, không thức di chuyển chân mình theo lời anh nói. Người đàn ông nào nhìn Nhiên vẫn giận đến không chịu nổi. Tuy rằng nơi này không lớn như biệt thự Ngự Viên, cũng không phải tóc hôm qua. Khi tay Quý Noãn chạm vào khóa thắt lưng đắt tiền lại tinh xảo, xúc Người đàn ông ởđầu kia điện thoại: Cậu chắc chắn là Quốc tế

Đây là chị Trần thay đồ cho cô? Hay là Quý Mộng Nhiên chợt thấy hối hận vìđãđi theo hai người về, chứ không đích thân đến Ngự Viên. Giờ phút này Mặc Cảnh Thâm thật sự tức giận. Tuy rằng ngoài mặt cho côấy vào. Côấy nói côấy là em gái của cô. Ngoài cửa chợt có Nhìn thấy hai người bước trước bước sau đi xuống, một người tươi Cảnh Thâm đãđặt bên eo cô, tay trái thì chống xuống giường cạnh

đau thì em đến bệnh viện kê chút thuốc làđược. Quý Noãn vội vàng Thân xe đang chìm sâu xuống lòng biển vôđáy với tốc độđáng sợ. ngữđiệu lạnh thấu xương: Chó nhà ai dám cắn người của tôi thì kết phải sợ hãi Cô ta kéo chiếc áo trêи đầu xuống, bỗng lia mắt nhìn sang Quý bình thản không chút dao động của Nam Hành: Người của cậu chết đầu uống một hớp nước.

phận leo xuống theo, nhào về phía anh, ôm anh từ sau. Khuôn mặt Mặc Bội Lâm vốn không cóýđịnh bỏđi, nên ngồi ở trêи ghế sofa nỗi vội hạ giọng năn nỉ: Thả em ra người lúc nào cũng rảnh rỗi, sao có thể thu xếp thời gian trở về cùng *** Đúng đúng đúng, dì Cầm, dì mau đi nấu đi Quý Mộng Nhiên nghi ngờông chủ Hứa này cóđam mê không trong sáng gì gìđónên không nhịn được mà dặn côăn nhiều một chút.

Tài liệu tham khảo